REVIEW "KHUYẾN HỌC" - FUKUZAWA YUKICHI
Phần tôi đọc kĩ nhất của cuốn sách chính là phần lịch sử của Fukuzawa Yukichi.
Trước khi đọc nó, tôi được biết đây là nhân vật có tầm ảnh hưởng rất to lớn trong lịch sử Nhật Bản, chính ông là người truyền tinh thân cho Nhật Bản thời kì suy thoái để có được Nhật Bản lớn mạnh của hôm nay. Sự lớn mạnh cua Nhật Bản như thế nào chắc không cần phải nói dong dài bất cứ ai trên thế giờ đều phải ngưỡng mộ. Vậy, ông ấy là ai? tạo sao ông lại có tầm ảnh hưởng to lớn như vậy đến mỗi người dân Nhật Bản ( theo thống kế có hơn 1/4 người dân Nhật Bản đọc cuốn sách này). Tôi đã đọc đi đọc lại phần lịch sử và nhận thấy con người này cũng như Bác Hồ của Việt Nam vậy. Ông không bắt đầu bằng 1 chính trị gia như HCM mà ông dùng văn chương để thực hiện cuộc cách mạng của mình.
Có lẽ với Nhật Bản, cuộc cách mạng hiệu quả nhất chính là cuộc cách mạng trong tiềm thức của mỗi con người. Việc mỗi người đều ý thức trách nhiệm, thói quen và quyền lợi của cá nhân với cộng đồng và nhà nước sẽ là nền tảng bền vững hơn nhiều so với việc nhà bước bao bọc cho nhân dân.
Tôi là người ít am hiểu và quan tâm đến chính trị, khi đọc Khuyến Học tôi nhận ra điều đó! Việt Nam mình có áp dụng như vậy không? hay Việt Nam đang đi theo con đường nhà nước được thành lập từ giai cấp nào thì giai cấp ấy thống trị xã hội bằng pháp luật? tôi không chắc.
Cảm giác khi tôi đọc hết chương đầu tiên của Khuyến Học đó là tôi muốn so sánh Việt Nam đang có gì, ưu nhược điểm của cách 2 quốc gia áp dụng! Tất nhiên, tôi không có khả năng so sánh, tôi mong sẽ được cafe với ai đó am hiểu và hàm huyên về vấn đề này!
Đọc Khuyến Học bạn nghĩ gì???
Tôi nghĩ về 1 Việt nam của tương lai. Nếu đây là cách Nhật Bản chuyển mình, vậy cách nào sẽ phù hợp với Việt Nam tôi?
Tôi nghĩ về 1 thế hệ hiểu biết sẽ mang Việt Nam có 1 nét riêng không hòa trộn tự hào trên bản đồ thế giới. Nhật bản xu hướng của công nghệ, Hàn Quốc những năm gần đây cũng vươn mình chọn thị trường âm nhạc để khăng định, Singapo đậm chất giải trí - thành phố xanh sạch đẹp....Khi nào sẽ đến Việt Nam? Việt Nam là gì?
Tôi không biết mình làm được gì, tôi chỉ nghĩ! Thế thôi ^^
READ BOOK
Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015
Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015
REVIEW NGÀY XƯA CÓ MỘT CON BÒ
Cuối năm 2013, giai đoạn nước rút của tè le thứ, nó ăn nằm dầm
dề ở Thư Viện TP.HCM trên đường Lý Tự Trọng, trong cái lúc vật vả chán ngán với
đống sách Luật ngập ngụa đang bay nhảy lung tung trên đầu, nó tìm thấy cuốn
sách mang tựa đề rất ngộ “ Ngày xưa, có một con bò”. Cái tựa đề làm cái đầu
đang rối tung xí mù, ong ong búa gõ của nó ngừng lại, rung rinh, khều khều trí
óc, bảo nó sai khiến bàn tay nhỏ nhắn hãy với lấy và lật những trang đầu tiên,
sai khiến mắt hãy liếc nhìn và đọc 1 chương dễ nuốt nhất “ Chuyện ngụ ngôn về một
con bò”. Giây phút đọc xong câu chuyện ấy là lúc những “con bò” ám ảnh nó suốt
quá trình “lớn lên”.
Hình ảnh “ con bò” trong câu chuyện ngụ ngôn làm nó luôn ám ảnh,
luôn đi tìm luôn phát hiện thấy con bò của chính mình. Nào là những lần ngụy biện
cho việc mình đến trễ, trì hoãn những hoạch định của chính nó, tự huyễn hoặc là
không phải nó không làm được mà chỉ là do duyên chưa đến, thời cơ chưa chín muồi,…
Nó giết con bò bằng cách tự hứa với chính mình sẽ không lập lại 1 lần nào nữa
và nếu ngay lúc đó nó đã sai thì sẽ không biện minh hay giải thích. Nhưng mà nó
lại lập lại, nó tồn tại con bò, vẫn tồn tại con bò đó và nó chưa vượt qua được
bản thân. Câu chuyện không khiến cuộc sống nó quá tệ hại khi ngày nào cũng đấu
tranh với con bò của chính mình đâu. Có rất nhiều lần, nó thấy rằng nó đã may mắn
vì đọc được câu chuyện đó, nó nhận biết được con bò của người khác. Rồi nó nghĩ
xem nếu như không có con bò đó thì người khác sẽ khác như thế nào. Bởi vì nhận
thấy con bò của người khác luôn dễ chịu hơn là thừa nhận con bò của chính mình
mà, vì vậy mà nghĩ ra giải pháp cũng dễ hơn, nó chuyển hướng sang lấy giải pháp
mà nó áp cho người khác qua áp cho chính mình. Xem nào, khá ổn đấy chứ!
Năm 2015, tham gia nhóm sách là 1 sự chuyển biến trong việc
đọc và đúc kết từ sách. Sau rất nhiều lần tự hỏi cuốn sách nào mình thích nhất?
cuốn sách nào ảnh hưởng với mình nhất? thì nó nhớ ra cuốn sách này. À, câu chuyện
ngụ ngôn này nó kể đi kể lại không biết bao nhiêu lần cho biết bao nhiêu người
khi mà nó thấy cần đưa ra 1 thông điệp “ hàn lâm” khó nhằn về chuyện hãy quên
đi những tự ti của bản thân để tiến lên phía trước cho bạn bè, người thân của
mình. Yeah, đấy, cuốn sách ấy ảnh hưởng đến nó đến như vậy. Nhưng nó chưa bao
giờ đọc lại và đọc hết. Đây là thời điểm.
Nó lúc đầu nghĩ rằng sẽ có nhiều mẫu chuyện khác tương tự sẽ
được kể như 1 tập truyện sưu tầm. Tuy nhiên, cả cuốn sách là những phân tích
sâu và giải pháp cho những con bò của mỗi người. Càng đọc nó càng gật gù, à,
hóa ra là có nhiều con bò đến vậy. Sách có cả phẩn giải pháp vậy mà nó cứ loay
hoay tìm kiếm giải pháp đâu đó trong chính nó. Nó sẽ áp dụng.
Thời điểm của những năm 20 cuộc đời, có lẽ con người ta chỉ
tiếp nhận chứ chưa có gì để phản hồi. Hiện tại với nó là vậy. Cũng muốn phân
tích mà chưa đủ tầm nhìn và cái nhìn bao quát hơn nên chưa làm. Một thời gian nữa
xem nào!
Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015
REVIEW SÁCH " NHÀ GIẢ KIM:
REVIEW NHÀ GIẢ KIM
Thật sự là tôi không thích việc viết review sách chút nào và
lần nào đến hạn nộp tôi đều điên đầu với nó vì không biết nên viết về điều gì,
nên viết như thế nào,… Tôi ghét công việc này vì nó làm tôi thấy đau đầu vô
cùng. Nhưng tôi hứa với mình và với những người, anh người chị là sẽ viết vì vậy
tôi sẽ cố gắng viết, mỗi ngày viết review mỗi thật hơn và đậm cá tính của tôi
hơn! Hi vọng là nhờ sự “ép buộc” này tôi có thể tìm thấy cho mình định nghĩa và
lối suy nghĩ riêng của bản thân.
Thân mến đến những ai đang đọc review cá nhân này!
Sách Nhà Gỉa
Kim như 1 thể loại truyện ngụ ngôn nước ngoài, kể về quá trình thực hiện hóa ước
mơ của anh chàng chăn cừu.
Trong suốt cuốn sách đã tồn tại những nguyên tắc, những
qui luật tạo nên kết thúc có hậu trong câu chuyện truy tìm của chàng chăn cừu ấy.
Đó là những qui luật mà Ngân rút ra được khi nghiền ngẫm
(không quá lâu) cuốn sách
- 1. Lựa chọn “ĐÍCH CẦN ĐẾN” bằng trái tim – giác quan – cảm giác: Như anh chàng chăn cừu đã mơ 2 lần giấc mơ về kho báu ở Kim Tự Tháp – Ai Cập, điều quan trọng hơn là giấc mơ đó thôi thúc anh chàng tò mò và muốn đi tìm lời giải. Khi tìm lời giải cho giấc mộng của mình, anh chàng chăn cừu không ngừng tò mò, không ngừng nghi ngại nhưng anh lại muốn thử, tha thiết muốn thử 1 lần. giấc mơ của anh chàng chăn cừu được lập lại không chỉ với anh mà còn với 1 vài người xa lạ khác. Vậy đó! Đích cần chọn lựa và bộ truyện đang khuyên nhủ đó chính là sự thôi thúc của trái tim và niềm tin của bản thân vào trái tim đó.
- 2. Thực hiện “đích cần đến” bằng:
a.
NIỀM TIN VÀO KHẢ NĂNG CỦA BẢN THÂN.
Anh chàng ấy là 1 anh chàng chăn cừu yêu thương bản thân và có niềm tin về
bản thân mình thông qua việc anh ấy kể thao thao bất tiệt về những chuyến phiêu
lưu cùng bầy cừu với cô nàng mà anh chàng thích. Anh có niềm tin với chính mình
khi anh dám bán hết đàn cừu ( là gia sản duy nhất) để làm hành trang cho chuyến
đi tìm kho báu của mình ( dù không biết đường đi, không biết có kho báu thật
hay không, phương án B, C,… cho những rủi ro chi phí…). Hãy đọc truyện đi, bạn
còn tìm thấy mọi người liều lĩnh của anh chàng xuất phát từ việc ảnh tin vào bản
thân mình. Ngân nghĩ niềm tin cao trào nhất chính là lúc chàng chăn cừu chưa
bao giờ biết gọi gió nhưng vẫn đã làm được. Bởi vì tin nên anh ấy đã có cách gọi
gió theo cách của chính mình, như con người mình, hòa mình vào gió để gọi gió
thổi bay lên.
b.
NIỀM TIN VÀO NHỮNG SỰ ĐÁNH ĐỔI KHÔNG BAO GIỜ LÀ
KHÔNG CÓ KẾT QUẢ ( XẤU HAY TỐT LÀ DO CHÍNH BẢN THÂN MÌNH SUY NGHĨ DẪN ĐẾN HÀNH
ĐỘNG NHƯ THẾ NÀO)
Mình nhờ về chi tiết chàng chăn cừu bị lừa gạt khi mới vừa chập chững vài
bước đi đầu tìm kiếm kho báu. Anh chàng đang hoang mang trong giấc mơ không biết
có thực không của mình, hoang mang về thứ ngôn ngữ lạ lẫm, hoang mang về cách
thức đi như thế nào thì vèo…tiền dành dụm, số tiền duy nhất biến mất do người
duy nhất mà anh trot đặt niềm tin và hi vọng trong khoảnh khắc nhiều hoang mang
ấy. Như vậy coi như bạn mất trắng, mất sạch sành sanh. Việc mất trắng khiến anh
chàng phải kiếm việc làm để có tiền, đơn giản là tồn tại chứ không phải là thực
hiện ước mơ. Nhờ đó mà anh chàng đã học được 1 ngôn ngữ mới, anh chàng đã có 1
khoản dành dùm, anh nghe được những câu chuyện thú vị và hơn hết anh ấy biết rằng
giấc mơ anh mơ là có thật và hoàn toàn có thể thực hiện được.
c.
ĐỪNG BI LỤY VÀ DỪNG LẠI QUÁ LÂU
Chàng trai đã có vài lần muốn dừng lại: Lần anh chị cướp trắng, lần anh
yêu cô gái. Đó điều là những lần khiến cho anh muốn dừng lại. Nhớ lũ cừu da diết
và muốn 1 cuộc sống yên bình bên người mình yêu.
d.
HÃY LÀM VIỆC HẾT MÌNH
Nếu không cố gắng hết mình bạn sẽ không khám phá được mình có thể làm được
những gì và khả năng của bạn có thể vươn đến đâu. Nhưng tất nhiên, Ngân nghĩ muốn
cuồng nhiệt và hết mình như vậy, bạn cần 1 cái gì đó là động lực và động lực mà
anh chàng chăn cừu có được chính là ước mơ và khao khát cháy bổng thực hiện ước
mơ đó của mình. Chàng chăn cừu đã nhiều lần thử sức mình bằng cách làm việc hết
sức chính là lần làm cho tiệm bán pha lê, lần gọi được gió, đọc được các tín hiệu
của thiên nhiên,…
e.
ĐỪNG BAO GIỜ QUÊN MẤT MỤC ĐÍCH BAN ĐẦU MÌNH BẮT
ĐẦU LÀ GÌ
Xuyên suốt câu chuyện chàng trai đều nhớ mục đích của chính mình. Lần bị
cướp sách tiền chàng trai có ý định bỏ cuộc và chỉ làm việc để tồn tại. Nhưng
khi đủ tiền rồi, anh ấy vẫn không quên ước mơ và quyết tâm tiếp tục cuộc hành
trình gian khó dù anh hoàn toàn có thể bình yên như ông chủ bán pha lê. Mọi thứ
xung quanh ta cùng vậy, nhưng lo toan vặt vãnh sẽ luôn cuốn đi mất thời gian của
con người làm cho ta dần quên đi những gì ban đầu mong muốn! Có thể hình dung mục
đích ban đầu là 1 vạch đỏ nằm ngang, mỗi ngày nhắc đến ước mơ giống như việc bạn
sẽ biết được rằng bạn đang cách ước mơ ấy bao xa, có thể nhích lại gần hơn
không, nhích bằng cách nào! Nhích càng gần thì bạn càng nhanh chóng đạt được ước
mơ của mình! Nếu không có vạch đỏ - không có việc bạn nhắc nhở mình về ước mơ,
có thể bạn sẽ đi xa dần và xa mất hút mà bạn không hề hay biến! Đến 1 ngày chợt
nhớ ra, bạn đã không thể quay lại. Anh chàng chăn cừu luôn nhắc mình về kho báu
ở Kim Tự Tháp và luôn nói về giấc mơ đó để mọi người có thể hỗ trợ cậu. Vậy đấy,
giấc mơ – ước mơ hoàn toàn có thể được nói ra, mọi người có thể giúp bạn.
f.
HÃY LẮNG
NGHE TRÁI TIM MÌNH HÒA TRỘN VỚI ÂM THANH VÀ TÍN HIỆU CỦA MỌI VẬT
Trái tim đã giúp chàng trai không ít lần, giúp chàng gọi gió, giúp chàng
xác định được kho báu và giúp cậu nhận biết ước mơ của mình là gì bằng việc cho
tín hiệu về sự tò mò, về sự liều lĩnh,…ước mơ của bạn là gì, Ngân nghĩ là cần kết
hợp với trái tim để xác định nếu không sẽ dễ rơi vào tình trạng, mơ giấc mơ của
người khác mà người khác thì làm được còn mình thì làm mãi không xong! Bởi trai
tím thật là 1 vật mau chán và dễ nản nếu nó không thật sự hứng thú! Chọn đúng
điều trái tim thích ước mơ ấy sẽ luôn được tiếp lửa hừng hực.Ngọn lửa của trái
tim sẽ khiến bạn nhân ra nhiều tín hiệu xung quanh. Người chọn Sale nhìn thấy
đâu cũng có bài học cho Sale, người chọn Marketing sẽ thấy bài học cho
Marketing trong cùng 1 sự việc vậy. Chọn đi đã bạn sẽ biết thế giới giúp bạn ra
sao.
g.
BẠN CẦN 1 NGƯỜI HOẶC TÌNH HUỐNG KHÍCH KHẢ NĂNG CỦA
BẠN
Chàng trai luôn nhớ về những lời rất
ngắn ngọn của ông Vua, thế nhưng những lời đơn giản ấy lại đến và nhắc nhở
chàng trai rất kịp thời. Nhà Gỉa Kim cũng đã đi cùng chàng trai 1 đoạn, Nhà Gỉa
Kim không đưa ra lời khuyên nhưng là người luôn đặt ra câu hỏi để chàng trai tự
nghiền ngẫm và hiểu hơn về chính mình.
h.
NẾU ĐÃ QUYẾT ĐỊNH, CỨ LÀM THÔI
Chàng trai cứ đi đi mãi, trên đồi cát mênh mông, không biết sẽ sống hay
chết, nhưng đã quyết rồi, giờ không thể quay lại được nữa…vậy thì hãy thực hiện
và tận hưởng thôi! Chuyện gì đến sẽ đến.
Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015
REVIEW SÁCH: " NẾU BIẾT TRĂM NĂM LÀ HỮU HẠN"
Nó vừa ra trường năm ngoái.
Thế giới đang bắt đầu mở và những đứa “trẻ” đang hoang mang
tìm lối đi. Trong cái thời điểm này mỗi đứa “trẻ” cần 1 lời khuyên tương ứng.
Nó thấy nó thèm được biết cái qui luật của cuộc sống này, mấu chốt của mọi vấn
đề để hiểu hạnh phúc là ở đâu? Làm thế nào để có được hạnh phúc hay sự bình yên
trong cuộc sống!
Cuốn sách “ Nếu biết trăm năm là hữu hạn” xuất hiện và cho
nó những lời giải đáp cần thiết trong giai đoạn này! Giai đoạn của những hoang
mang non nớt.
Nó đọc sách và đặt chính mình vào tất cả những tình huống
trong sách. Cuốn sách có tổng cộng 40 mẫu chuyện nhỏ, đúng hơn là 40 lời khuyên
trong 40 trăn trở của những tâm hồn trẻ.
Lời đồng cảm cho những ai xa quê nhớ về ngôi nhà nhỏ và những
ao ước về sự bình yên. Đi 1 chặng đường dài của học vấn và những xông pha khám
phá. Con người ta hình như ai cũng vậy mong chốn bình yên của ngôi nhà ấu thơ
và ngôi nhà nhỏ tự tạo lập bằng tinh yêu đôi lứa.
“ Trở thành người như thế nào là tự do của con. Trở thành
người tốt hay người xấu là tự do tuyệt đối của con. Con có quyền lựa chọn cho
cuộc đời mình. Ba mẹ yêu thương con không phải vì con ngoan mà vì con là con của
ba mẹ, bời vậy kể cả khi con trở thành người xấu, một kẻ dối tra hay thậm chí
trộm cắp, thì tình yêu của ba mẹ dành cho con không thay đổi. Nhưng ba muốn con
biết rằng ba mẹ sẽ rất hạnh phúc và tự hào nếu con trở thành 1 người chính trực
và biết yêu thương”
Lời thỏ thẻ thủ thỉ với những tình yêu lứa đôi đầu đời vụng
dại.
“ … sẵn sàng là khi ta đủ hiểu biết, tin cậy và tôn trọng để
ngăn ngừa những vết thương lòng…
“ Thật tình, không mấy người kết án trái tim đâu, người ta
chỉ kết án những toan tính ích kỉ của cái đầu. Người ta dễ thông cảm cho trái
tim đa đoan, nhung hiếm khi tha thứ cho sự lừa dối. Bởi tình yêu không liên quan đến đạo đức
nhưng cách ứng xử với nhau thì có…”
Ở đó có những triết lí vỡ òa!
“Nhưng, bạn biết không, những khoảng trống đó không phải để
lấp đầy. Bản chất con người vốn cô đơn. … Những khoảng trống mà ở đó chỉ riêng
ta đối diện với chính mình…Khoảng trống ở sẵn đó rồi. Luôn luôn ở đó trong mọi
con người.”
“ Ngoài những bản năng và hấp lực tự nhiên được qui định bởi
giới tính, có 1 sự thật là ai cũng thèm khát một khoảng riêng tư để cất giấu những
bí mật đời mình, nhưng ngược lại không ai muốn cô đơn cả. Chúng ta luôn đòi hỏi
sự độc lập, không bị ảnh hưởng hay lệ thuộc bất cứ ai, nhưng đồng thời , ta
không ngừng mong mỏi được đắm mình trong sự an toàn, ấm áp, êm đềm của một mối
quan hệ bền bỉ và đáng tin cậy. Chúng ta luôn mong được chia sẻ vui buồn, hạnh
phúc và khổ đau với ai đó mình thương yêu và yêu thương mình. Đó là một nhu cầu
mạnh mẽ. Một nhu cầu gắn liền với hai chữ CON NGƯỜI”
Thôi thế là đủ rồi, khi cần nó lại mang cuốn sách ra rà soát
mẫu lời khuyên tương thích, đọc đi đọc lại ngấu nghiến từng câu từ.
Ê! Làm bạn thân được rồi đó! ^^
Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015
REVIEW " VANG BÓNG 1 THỜI"
REVIEW SÁCH “ VANG
BÓNG 1 THỜI”
Viết review sách không phải việc đơn giản xíu nào!
Đặc biệt là với 1 người đang trong giai đoạn, gọi là “ xóa mù sách”.
Xóa mù ở đây không phải là nó không biết sách là gì, mà là nó
không tìm thấy cảm hứng trong sách, cảm được sách và những gì xung
quanh cuốn sách. Nó đọc sách đa phần là nắm nội dung cuốn sách viết
gì, thế là xong. Nó thấy việc đó thật chán. Nó hiểu rằng sách là
nguồn cung cấp kiến thức và đúc kết kinh nghiệm của người đi trước,
nó đâu có sống đủ lâu và sức khỏe déo dai để có thể làm và thử
nhiều việc, nên sách sẽ giúp nó đỡ đi khoản trãi nghiệm mà có thể
nhanh chóng tìm ra bí quyết cuộc sống. Vì tất cả những điều hay ho
không nên bỏ sót của thế giới mà nó cần ép mình đọc sách, hiểu
sách và tạo ra cảm hứng đọc sách cho mình. Nó đến với Nhóm sách.
“ Vang bóng 1 thời” là hình ảnh của 1 Việt Nam xa
xưa. Cuốn sách này không phù hợp với nó đâu. Đó là 1 thể loại văn
chương, mà thể loại văn chương thì muốn hiểu được nó phải hiểu tác
giả tác phẩm, ý nghĩa … bla bla…như hồi nó còn học cấp 2,3 cô giáo
vẫn hay phân tích văn học vậy. Vì vậy mà nó sẽ không thể nói nhiều
về sách được, vì cái xã hội và chuẩn mực nhìn nhận mọi điều của
hôm nay đã khác xưa mất rồi. Nó chỉ nhớ rằng tác phẩm “ Vang bóng 1
thời” của Nguyên Tuân làm nó có cảm giác ngày xưa ấy của Việt Nam
con người ở tầng lớp thấp hơn chăm chỉ và an nhàn nhưng lại bế tắc .
Cái đẹp mà Nguyễn Tuân suy tư, ngắm nhìn phát hiện ra được len lỏi
trong cái hỗn loạn của 1 xã hội nửa Tây nửa Ta, cái đẹp bừng sáng và
được yêu quí trân trọng nhưng lại bị chèn ép trước những mưu sinh đời thường
và lời ra tiếng vào của thiên hạ.
Đây là cuốn sách đầu tiên nó hiểu giá trị của “ Lời mở đầu” từ đó mà thấy rằng việc luyện viết review
sách như thế này sẽ giúp khắc lại những gì đã đọc và tập cách lan tỏa cảm hứng
cho chính mình và những ai mình muốn họ sẽ đọc cuốn sách. 12 mẫu chuyện trong
Vang bóng 1 thời có 12 kết thúc mở, tác giả “tả” câu chuyện nhiều hơn là “kể” bởi
vậy mà không có chú thích, bởi vậy mà người đọc của thế kỉ này khó có thể cảm
được hết ý nghĩa của thế kỉ trước. Lời mở đầu sách định hướng người đọc rằng,
sách viết về cái đẹp của 1 xã hội trong giai đoạn nửa mùa. Cái đẹp ấy là những
gì tinh túy của Việt Nam 1 thời, tại thời điểm viết ra tác phẩm những cái đẹp ấy
đang bị vùi lấp.
Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015
[ REVIEW SÁCH] CUỘC CÁCH MẠNG MỘT CỌNG RƠM.
Đọc
lướt qua vài dòng đầu, bạn có thể cảm thấy không hiểu nổi nhân vật
này. Vì ông Masanobu Fukuoka ngạo nghễ phán xét các phát minh vĩ đại
của loài người là phát minh sau khắc phục lỗi của phát minh trước đó, cứ thế
con người mỗi ngày thông minh hơn nhưng vẫn không đủ sống như tổ tiên loài người
trước đây.
Tôi là
1 trong số đó, tâm lí ban đầu khi đọc sách tôi còn lo sợ mình sẽ bị
ảnh hưởng tư tưởng “tự nhiên” đến “không làm gì” trong nông nghiệp của
ông mà “tự nhiên” và “không làm gì” trong cuộc sống của mình mất.
Nhưng không, càng đọc tôi càng thấm thía cái qui luật đơn giản của
cuộc sống.
Sách
không đơn thuần là sách về nông nghiệp mà sách còn mang đến cho người
đọc cảm được cách nhìn thế giới, cách hiểu thế giới, cách để có 1
cuộc sống đơn giản và hạnh phúc.
Ông nói
rằng, tự nhiên là điều vô hạn, con người là hữu hạn, vì vậy mà con người sẽ
không hiểu hết được tự nhiên. Nếu như những thập kỉ qua con người tìm hiểu tự
nhiên để chế ngự tự nhiên thì lý thuyết đó của ông để nhắn nhủ mọi người rằng,
con người hãy hiểu tự nhiên để sống hòa hợp với tự nhiên, sự hòa hợp giúp 2 đối
tượng hiểu nhau mỗi lúc 1 cặn kẽ hơn và mọi tính năng tốt cũng sẽ được phát huy
hết công lực.
Tôi nhớ
đoạn ông nói về cách dùng rơm cho ruộng, người nông dân Nhật, khi rải rơm sẽ rải
theo đường, ngăn nắp trật tự, họ tin rằng làm như vậy là 1 cách rất khoa học
giúp cho nông nghiệp phát triển tốt tươi. Ông Fukuoka cũng rải rơm nhưng ông rải
tứ tung khắp nơi, không cần xếp gọn gàng, mùa vụ lại lên cao và sản lượng tốt
hơn nhiều. Ông viết “ để làm phân bằng phương pháp thông thường, người dân phải
làm việc quần quật dưới ánh nắng mặt trời thiêu đốt, băm nhỏ rơm, chế thêm nước
và vôi, đảo đống và đổ ra ruộng. Anh ta tự hành hạ mình vì nghĩ rằng đó là “cách
tốt nhất”. Tôi muốn thấy người ta chỉ việc rải rơm, trấu hoặc mùn cưu trên khắp
ruộng của họ hơn”.
Thế nào
nhỉ! Việc hiểu tự nhiên để hòa hợp với nó có lẽ là cả 1 quá trình và nó dành
cho những người tâm huyết, có kiến thức như ông. Người nông dân họ tin vào cái
gọi là thói quen, tục lệ và khoa học chứng minh mà không biết nguyên nhân vì
sao phải làm như vậy!
Cuộc sống
có lẽ sẽ đơn giản và hạnh phúc hơn nếu như bạn không hành động vì 1 trào lưu
hay những thông số thống kê của 1 ngành khoa học nào, mà chỉ đơn giản là hiểu bạn
cần gì, muốn gì từ đó tìm cách làm như thế nào! Nói đơn giản hơn là “ làm việc
mình thích, thích việc mình làm”.
Ông
Fukuoka viết sách “ cuộc cách mạng 1 cọng rơm” không phải để chỉ cho mọi người
cách làm nông nghiệp đúng, ông chỉ đơn thuần viết về 1 cái gì đó tâm đắc của cuộc
đời.
“ Không!
Bản thân tôi thì không có gì đặc biệt cả nhưng điều tôi thoáng thấy đó thì đặc
biệt vô cùng”
Rich Ngân
11/4/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)